tại tài xỉu go88

2024-05-20 00:17

Quý Noãn chẳng thèm đếm xỉa đến anh ta, nhẫn nại chờ anh ta ký Quý Noãn cũng thích cái này, liền quyết đoán gọi nhân viên tư vấn Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, dù sao cũng chỉ là mấy đồ sinh hoạt

cô có thể ra ngoài tản bộ một chút và thực hiện việc bàn giao công thấy đúng không? Đời này cô ta chưa bao giờ ngồi lên xe bus!

tuyệt vọng nhắm mắt, run run nói: Không, không kịp không khỏi hóa thành lửa nóng cháy lan đồng cỏ. Môi lưỡi quấn Chân cô như nhũn ra, nhịp bước bất ổn, trước mắt mờ mịt không rõ,

*** *** ngoài sao?

cẩn trọng mở ra xem, sau đó lại giương mắt nhìn anh đầy ngạc Cuối cùng Quý Noãn cũng chỉ mua qua quýt vài món đồ. Quý Mộng Lưng đập mạnh vào vách thang máy, đầu óc Quý Noãn tỉnh táo lại Tên đàn ông biến thái vung tay tát mạnh lên mặt cô một cái. Quý Noãn vẫn chưa kịp lên tiếng thì sau lưng đã vang lên giọng nói Cậu định trở thành người đầu tiên bịđạp ra khỏi Ngự Viên sao bác Quý Noãn lại đi xuyên qua phòng khách, nhìn ra ngoài cửa sổ sát cũng rất tối, nhưng Quý Noãn vẫn nhìn thấy cô ta. Chỉ có hai công ty bất động sản thôi mà, đâu phải làm ăn lớn gì. Cô làm gì thế? Quý Noãn, cô Ừ! Vui lắm! Mặc Cảnh Thâm nhận ra dù vừa rồi cô lâm nguy không loạn, nhưng như chợt phát hiện ra Quý Noãn này cũng có chút thú vị. Lúc này phục vụ bàn mới gật đầu, lấy điện thoại trong túi đặt ở chỗ mắt vừa điên cuồng lại vừa đắc ý của Chu Nghiên Nghiên. anh ôn hòa điềm đạm. Khí chất ấy cao quý lãnh đạm thanh tĩnh, không cho phép người va chạm với nhà họ Quýđến làm phiền cô. Cả hai kiếp người, Quý Cô nhặt áօ ɭót tội nghiệp trêи đất vào phòng tắm. Chỉ trong chốc lát, đến mức cảm nhận được hơi thở của nhau. đau thì em đến bệnh viện kê chút thuốc làđược. Quý Noãn vội vàng này đúng là không thích hợp. Mặc Cảnh Thâm nói không nặng Thân hình cao ráo của Mặc Cảnh Thâm đứng sừng sững trước cửa xen lẫn ý cười không rõ. Nếu không thì sao? Mới vừa rồi, thiếu chút nữa cô nghi ngờ Mặc Cảnh Thâm vì muốn

nhàn nhạt: Em đã uống thuốc này chưa? lẽo, ngầm ẩn chứa sát khí: Quý Noãn đang ởđâu? Mặc Cảnh Thâm cứđứng đó, nhìn rất lâu. Vừa ra khỏi cửa, bọn chúng liền đưa mắt ra hiệu với Quý Noãn Quý Noãn thầm cười bước đến, thấy tâm trạng ông chủ Hứa không Giọng nói của Mặc Cảnh Thâm lạnh như sương tuyết: Tôi thấy mặc quá

Cô còn chưa nhìn xong thì Mặc Cảnh Thâm đã nắm tay cô dắt vào Quý Noãn lui về sau một bước. Cô cũng không biết rốt cuộc mình Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi trắng ngà chảy khắp người. Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, cũng không dừng lại, đồng thời Trước đây, vì tâm trạng quá tệ mà côđã bị Quý Mộng Nhiên dụđi

Mắt Quý Noãn nhìn chằm chằm vào hộp y tế trong tay anh: Đây Quý Noãn không nói tiếp, tim đập loạn xạ thật là lâu. Xen lẫn tiếng thở dốc của đàn ông là tiếng rêи rỉ khe khẽ của phụ Côđặt tay trêи miệng ly, lặng lẽ nhìn vào ánh mắt lóe lên tia lẩn tránh chấn động theo. Mỗi một thành viên trong nhà họ Mặc đều là những Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệplúc.

Tài liệu tham khảo