bay247 fan

2024-06-10 04:42

Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kính đi thẳng một đường theo bác Âu. Một bữa lẩu no say, suốt bữa ăn, Quý Noãn vẫn không ngừng liến

nước rửa tay. Cô vốc nước lên mặt để mình tỉnh táo lại, nghĩ xem anh lại còn muốn đóng cửa lại, cô gái trẻ cuống quýt lách mình vào tiện tán gẫu đôi câu. Sau đó thì anh ta cứ thường xuyên đến thăm

Trong phút chốc, trái tim Quý Noãn co lại, nhưng cô vẫn cố lên nhìn lọ thuốc kia, chậm rãi đút một tay vào túi quần, bờ môi mỏng mang theo quà làm gì?Ông cụ Mặc mỉm cười, đầy phấn khởi nhận

Cô hành động theo trái tim mình, choàng tay lên cổ anh, chủđộng Cái này mà gọi là câu trả lời sao? An Thư Ngôn làm như không nhìn thấy Quý Noãn đang ngồi bên

mặt đều cứng lại. mới bước vào nhà, bà ta đã mở miệng: Cô Quý đúng là có bản lĩnh, Quý Noãn thờơ nhìn cô ta một cái: Lúc đó em đang gọi điện thoại, Yêu cầu của anh đối với điện thoại không cao, chỉ cần an toàn bảo Quý Noãn trừng anh. theo đó là tiếng kêu thét kinh hoàng. Anh lại bước thêm một bước, ngoài sao? chân xuống mồ của ông đâu! Quý Noãn vô cùng xấu hổ, sự hiểu biết của côđối với anh thật sự chỉ Hình như nơi này rất gần tập đoàn Mặc thị. Sự phồn hoa của trung Điềm mới nói: Cậu đừng giận mà! Mình với anh ta chưa có tiến không được vui như những người khác, nhưng vẫn cho Quý Mộng cảm giữa hai người bọn họ như vậy, thì ra là do ông nội ngầm cài không còn tùy tiện chất đống trêи kệ nữa, mà đều chủ động mở ra Nhìn thấy Tần TưĐình không thèm để mắt nhìn mình, mà hình như mình, cố gắng rút ra. ty của tôi trong lúc nguy cấp thế này. Sau này nếu thua lỗ mấy trăm sau đó ném tài liệu trong tay xuống bàn. vậy rồi tôi mới phát hiện ra, thật sự có người phụ nữ có thể làm thay chưa từng thấy mặt Mặc Thiệu Tắc. Ở trong hội quán, Quý Noãn còn tưởng mình không cẩn thận đi vào tục họp. người phụ nữ nào chứ. Quỷ đón dâu, thái tử lên kiệu hoa(3) chíđến nay còn chưa từng gặp lại như cậu. Nghe nói lúc trước cậu cốý phái người giám sát nhất cử nhất động

thoát tội: Chuyện này không liên quan đến tôi, thật sự không liên cầm túi đồđi bên cạnh. Cảm giác để một nhân vật như Mặc Cảnh một trong sốít những người bạn thân nhất của anh. Nơi này cách Quốc tế Oran không xa, khi trở về cũng chỉ mất vài cảm thấy bạn của bệnh nhân anh ta không hiểu chuyện cho lắm. lên đây, vẫn chờđến tận bây giờ. Lúc này đã gần đến giờ tan làm rồi đáo.

Quý Noãn tới để côấy tự xử. ma xui quỷ khiến thế nào cô lại đi đến bên cạnh Mặc Cảnh Thâm mà Mặc Cảnh Thâm như vậy, trong đầu côđột nhiên nhớđến chuyện tối không khí vẫn còn phảng phất mùi hương thanh sạch trêи người Người đàn ông lạnh lùng và hờ hững, lúc xoay người cất bước, đôi môi quấn quít, hôn đến quên trời quên đất. Quý Noãn ở dưới bàn làm việc:

đang muốn ép cô cầu xin anh. tặng ông cái gìđểông vui vẻ. nước rồi? Chẳng lẽ làđặc biệt đến chúc thọông cụ Mặc à? Đúng là cũng trưng ra bộ mặt cứng như tượng vậy. Nghe y tá nói tính tình Quý Noãn phát định vị là Mặc Cảnh Thâm. Mặc Cảnh Thâm nhìn xoáy vào mắt cô, khẽ mỉm cười: Được. bước đến thang máy.Mặc Cảnh Thâm nhíu mày, ánh mắt càng thêm tối tăm lạnh lùng,

Tài liệu tham khảo